05/05/2024 lúc 17:48 (GMT+7)
Breaking News

ThS.BS Lưu Quốc Khải: Yêu nghề để gửi trao niềm tin và hạnh phúc đến cộng đồng

ThS.BS Lưu Quốc Khải - Phó Giám đốc, Trưởng Khoa Phụ sản, Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Bắc Hà được nhiều đồng nghiệp, bệnh nhân mến trọng bởi sự tận tâm, trách nhiệm và hết lòng vì người bệnh. Với hơn 30 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực sản khoa, anh đã giúp cho biết bao sản phụ, gia đình có được hạnh phúc chào đón con yêu vẹn tròn. Buổi trò chuyện thân tình cùng BS. Khải giúp tôi hiểu thêm tình yêu nghề, những dấu ấn đáng nhớ và niềm trăn trở đóng góp trong anh vì sự phát triển chung của ngành y tế.

Những phút giây một mình thư thái, chiêm nghiệm về công việc, cuộc sống hiếm hoi của ThS.BS Lưu Quốc Khải

 

PV: Đã nhiều năm gắn bó cống hiến với nghề y cao quý, anh có thể chia sẻ một chút về phương châm làm việc của mình ?

ThS.BS Lưu Quốc Khải: Ngay từ những ngày đầu bước chân vào ngành y, tôi đã luôn xác định phải thực sự yêu nghề, gắn bó và trách nhiệm, tâm huyết với nghề. Với tôi, phấn đấu để đạt được những chức vụ lãnh đạo, hay vị trí quản lý tại đơn vị chỉ là thứ yếu chứ không phải là ưu tiên hàng đầu trong quá trình làm việc. Những người thầy đầu tiên của tôi đã quan sát tôi làm việc và nhắc nhở phải không ngừng học hỏi, rèn luyện tập trung nâng cao tay nghề, không bận tâm đến các vấn đề khác ngoài chuyên môn. Và rồi, từ những ngày chập chững vào nghề, Giám đốc đầu tiên của BV tôi làm việc trước đây đã nhận xét tốt về trình độ chuyên môn cũng như luôn ghi nhận, động viên tôi nỗ lực, phấn đấu nhiều hơn nữa trong công việc. Từ đó, phần lớn thời gian tôi toàn tâm toàn ý dành cho việc phát triển, nâng cao trình độ chuyên môn và không mảy may quan tâm đến những chuyện khác liên quan đến chức vụ, quyền lợi.

Thông thường với các bác sĩ, sau khi hoàn thành một ca mổ họ hoàn toàn có thể không cần bận tâm mà dành thời gian lo lắng, suy nghĩ cho những công việc khác. Với tôi, mỗi ca mổ lại là một kỷ niệm riêng, là những nỗi niềm, trăn trở và không ca mổ nào là giống ca nào. Tôi luôn suy nghĩ, đặt ra những câu hỏi trong tâm thức như, nếu ca mổ này mình xử lý thế này, ca mổ kia mình làm thế kia liệu đã tốt nhất chưa ? Từ đó rút ra bài học kinh nghiệm cho những lần sau, với mục tiêu tối thượng là đảm bảo an toàn tối đa cho các bà mẹ và trẻ sơ sinh trong quá trình sinh nở.

Đến giờ, nhìn lại những gì đã trải qua trong công việc của mình, tôi vẫn khuyên các đồng nghiệp trẻ khi làm nghề y phải thực sự yêu nghề, trăn trở và trách nhiệm với nghề mới có thể thành công và mang lại sức khỏe, bình an và hạnh phúc cho người bệnh. Theo tôi, các bác sĩ trẻ không nên toan tính, bận tâm suy nghĩ đặt nặng các vấn đề về thu nhập, quyền lợi mà xem nhẹ việc học hỏi, rèn luyện trau dồi chuyên môn. Xu hướng phát triển chung của xã hội hiện nay gắn với nền kinh tế thị trường, đặt tiêu chí về tài chính lên hàng đầu nhưng ở một góc nhìn khác, nó xa rời khỏi phương châm của nghề y. Phương châm làm việc của tôi từ những ngày đầu gắn bó với nghề đến giờ không thay đổi. Đó là không ngừng nỗ lực, phấn đấu học hỏi, rèn luyện, trau dồi để nâng cao chuyên môn trong công việc, làm sao để đáp ứng và phục vụ tốt nhất cho người bệnh.

PV: Trên cương vị là Phó Giám đốc, Trưởng khoa Phụ sản của BV Đa khoa Quốc tế Bắc Hà, anh nhận thấy điều gì là khác biệt của BV so với các bệnh viện khác ?

ThS.BS Lưu Quốc Khải: Tôi nhìn nhận trong tương lai không xa, nếu không có những thay đổi về cơ chế quản lý, hoạt động những BV tư nhân hiện nay hoàn toàn có khả năng phát triển vượt bậc so với các BV công. Hiện nay, các BV công lập vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ, có được uy tín, sự ghi nhận và đánh giá cao từ các cơ quan quản lý và người dân. Tuy nhiên, nếu không có cơ chế trọng dụng đội ngũ nhân sự chất lượng, chuyên môn cao về lâu dài có thể dẫn đến tình trạng chảy máu chất xám sang các BV tư. Các BV tư nhân hiện tại đều rất quan tâm và chú trọng yếu tố con người trong đường hướng phát triển. Ở BV Đa khoa Quốc tế Bắc Hà, môi trường làm việc của chúng tôi rất nhân văn và chân thành. Điều đó có được phải kể đến dấu ấn sâu đậm của người lãnh đạo - Chủ tịch HĐQT của BV. Ông là người luôn quan tâm đến các cán bộ y bác sĩ BV và bệnh nhân tại BV, đặc biệt là những bệnh nhân nghèo. Triết lý của ông khi quản lý BV là không đặt mục tiêu lợi nhuận lên hàng đầu, mà mục tiêu là bảo vệ sức khỏe, chăm sóc tốt nhất cho người bệnh và tập trung, phát triển chuyên môn điều trị tại BV. Từ định hướng dẫn dắt và đường lối phát triển đề cao các giá trị y đức và nhân văn của lãnh đạo, tôi luôn an tâm cống hiến, tập trung và quyết tâm phấn đấu làm việc hết sức mình, áp dụng những kiến thức, kinh nghiệm trước đây đóng góp hỗ trợ cho Khoa Sản. Tập thể Khoa Sản luôn đoàn kết, tận tâm và nỗ lực hết mình để chăm sóc, phục vụ người bệnh tốt nhất, mang lại niềm tin, sức khỏe và hạnh phúc cho bệnh nhân và gia đình. Tại BV Đa khoa Quốc tế Bắc Hà, tôi cảm thấy như mình đang ở trong một gia đình lớn với tình cảm, sự trân trọng, công bằng và sự ghi nhận xứng đáng. Người bệnh đến thăm khám, điều trị tại BV Đa khoa Quốc tế Bắc Hà và Khoa Sản sẽ luôn nhận được sự tư vấn, thăm khám và điều trị tận tình, hiệu quả của đội ngũ bác sĩ giàu y đức, sáng chuyên môn, hết lòng vì bệnh nhân.

Chúng tôi đến với người bệnh bằng cái Tâm trong sáng của người thầy thuốc và được BV đãi ngộ xứng đáng trong công việc nên hoàn toàn không có thái độ tiêu cực, gợi ý vòi vĩnh quyền lợi hay ứng xử thiếu văn hóa khi làm việc. Đôi khi chỉ là những món quà kỷ niệm như những lá thư tri ân, giò hoa quả, những tình cảm hay sự xúc động, hạnh phúc của người bệnh, những thứ không thể mua được bằng tiền là đủ để chúng tôi cảm thấy ấm lòng, thêm yêu nghề để làm tốt hơn…

PV: Nhìn lại chặng đường sự nghiệp đã qua, ca mổ nào là đáng nhớ nhất với anh ?

ThS.BS Lưu Quốc Khải: Trong rất nhiều ca mổ từng thực hiện, tôi nhớ mãi câu chuyện về một sản phụ khoảng 23 tuổi đến BV trước đây tôi làm việc để sinh. Cô gái ấy khi sinh song thì bị băng huyết rất nhiều, đến nỗi kíp cấp cứu khi đó đã xin ý kiến lãnh đạo BV là sẽ phải cắt bỏ tử cung. Nhận thấy dấu hiệu nguy cấp, ban đầu chúng tôi đã đồng ý phương án trên. Được phân công tăng cường cho kíp cấp cứu, tôi đã gọi điện nhắn đồng nghiệp tạm thời cầm máu bệnh nhân trước khi trực tiếp đến tham gia xử lý. Trên đường đi, một nữ y tá có kể và chia sẻ về hoàn cảnh bệnh nhân. Tôi như thêm đồng cảm cùng người bệnh, một cô gái trẻ còn cả một hạnh phúc tương lai chờ đợi phía trước. Trước hoàn cảnh đó, từ kinh nghiệm và quyết tâm của mình, tôi quyết định phải nỗ lực hết sức để giữ lại bằng được tử cung cho sản phụ trẻ. Và ca mổ ấy đã diễn ra trong gần 8h đồng hồ kể từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc. Trong phòng mổ, chúng tôi mổ xong lại cầm máu, theo dõi  rồi lại mổ… quá trình ấy lặp đi lặp lại với sự tập trung cao độ của cả kíp. Ca mổ hoàn thành, chúng tôi đã giữ lại được tử cung cho bệnh nhân. Tuy nhiên, đây mới là thành công ban đầu, bệnh nhân phải nằm viện thêm một thời gian để theo dõi. Ít hôm sau, bệnh nhân có dấu hiệu sốt. Ban GĐ BV quyết định hội chẩn lại, và nhận định khả năng giữ lại được tử cung cho bệnh nhân rất thấp. Tại buổi hội chẩn, tôi bảo vệ quan điểm và đề xuất ý kiến là trường hợp này vẫn chưa hết hy vọng, chúng ta cần tổ chức hội chẩn lại xem bệnh nhân có đáp ứng thuốc không và được BGĐ BV chấp nhận. Chúng tôi lại mời bệnh nhân sang tiếp tục hội chẩn và quyết định không can thiệp, bệnh nhân giữ được tử cung và ra viện. Một tháng sau đó, bệnh nhân quay lại BV với nhiều triệu chứng nguy hiểm như dịch âm đạo có mùi, có dấu hiệu tổ chức hoại tử. Lập tức, tôi nhận được thông báo của BGĐ BV là tử cung của bệnh nhân có nguy cơ hoại tử. Ngay sáng hôm sau, tôi đến và góp ý là vẫn nên bảo tồn tử cung đó của bệnh nhân vì rủi ro hoại tử là có nhưng chúng ta còn cơ hội. Hôm ấy, tôi và đồng nghiệp đã trực tiếp kiểm tra nội soi ổ bụng và chúng tôi nhận thấy tử cung bệnh nhân còn hồng hào, nguyên vẹn. Từ đây, tôi và đồng nghiệp đã xử lý lau buồng tử cung, phẫu thuật âm đạo và loại bỏ các tổ chức viêm giúp bệnh nhân dần hồi phục hoàn toàn và khỏe mạnh trở lại. Cả BGĐ BV và các bác sĩ chứng kiến ca mổ trên đều cảm thấy vui vẻ, ấn tượng và trân trọng sự nỗ lực, ý chí, niềm tin của tôi khi quyết tâm giữ lại tử cung cho sản phụ.

Điều đặc biệt hơn là ký ức toàn bộ quá trình diễn ra ca mổ trên đã được bệnh nhân đó kể lại trong một câu chuyện rất hay, chân thực, xúc động và ý nghĩa đăng trên Facebook. Sau đó, rất tình cờ khi một người bạn là PV báo Vietnamnet đã đọc được và có hỏi tôi: “Sao anh có mặt trong bài viết hay như thế mà không kể cho em biết?” Bất ngờ trước câu hỏi, tôi tìm đọc bài viết và lật lại trí nhớ, hồi tưởng theo dòng thời gian và nhớ lại bệnh nhân cũng ca mổ đó. Một cảm giác hạnh phúc lâng lâng khó tả như dâng trào trong tâm trí tôi, bởi ca mổ đó thực sự mang ý nghĩa lớn lao với cô gái trẻ, khi tiếp tục trao điều hạnh phúc nhất với người phụ nữ là cơ hội làm mẹ trong cuộc đời.

PV: Bận rộn với công việc là thế, liệu BS. Khải có còn thời gian dành cho gia đình và những sở thích cá nhân ?

Tôi luôn cân đối, sắp xếp hài hòa để dành thời gian cho gia đình bên cạnh công việc. Tôi có nguyên tắc đã bước chân vào BV là làm việc hết mình, bỏ quên tất cả xung quanh. Bởi vậy, có đôi khi làm vợ nổi cáu (cười) vì liên lạc lúc đang rất tập trung làm việc. Nhưng khi đã về đến nhà, tôi sẽ dành hết thời gian chăm sóc, đưa đón con đi học. Buổi tối lại dành thời gian động viên tinh thần, bảo ban dạy dỗ các con học tập. Với tôi, bữa cơm tối trong gia đình rất trân trọng và là khoảng thời gian vô cùng ý nghĩa. Mỗi khi thư thả, có thời gian riêng tư, tôi có một số sở thích như: thể thao, café, chơi đàn ghita, tập võ, làm thơ… Những sở thích này giúp tôi có thời gian tĩnh tâm, cân bằng cảm xúc để có thêm năng lượng tích cực cho công việc và cuộc sống.

Nhân dịp này, tôi xin gửi tặng độc giả của Tạp chí Việt Nam hội nhập một bài thơ mình sáng tác:

Về quê...

Vẫn luống khoai, vườn chuối năm nào

 Vẫn chùm hoa dại mọc ven ao

 Vẫn khói lam chiều mơ màng thế

 Vẫn con đò sóng vỗ lao xao.....

 

Khi cuộc đời chỉ là giấc chiêm bao

 Là khi ta muốn tìm về quá khứ

Khi tình người như cánh hoa chớm nở

 Trong trắng, ngây thơ đến dại khờ

 

 Trở về quê nghèo tôi chỉ ước mơ

 Hình dáng mẹ già bên thềm đan áo

 Thương con mình nơi biên cương lạnh lẽo...

 Áo đan rồi mùa đông cũng trôi qua...

 

 Bao nhiêu năm ký ức chẳng phai nhoà

 Mẹ vẫn bên thềm ngày nào đan áo...

 Che chở cho con những ngày giông bão....

 ........

Nâng niu trọn đời tấm áo mẹ đan...

                                                    Hà Nội, 2023 -  ngày cuối năm...

PV: Xin trân trọng cám ơn Anh !

Tiến Đức